Thứ Hai, 24 tháng 1, 2011

Tất-Cả-Chỉ-Là-Khoảnh-Khắc-Xa-Hơn-Giới-Hạn-Ngôn-Ngữ

Không phải nỗi buồn, khoảnh khắc câm lặng và sâu ấy, nỗi dịu dàng nơi khuôn mặt em trong thời-khắc-cảm-thụ, anh cũng biết, thời-khắc- sự-thật, là khi, bao tiếng xôn xao bên kia cuộc đời bỗng dưng im phắc, để nghe, không phải nỗi buồn, để chứng minh, không phải nỗi buồn, mà là; nỗi ngợp mình của khi Ô-Xi bỗng-tự-đâu-tràn-về-ngập-đầy-buồng-phổi

Không phải nỗi buồn, thời gian trập-trùng-quên-lãng ấy, giọng-nắng-lung-linh-phong-cảnh ấy, chính là; không phải nỗi buồn, mà là; những-khi-ngôn-ngữ-vọng-về. Mà là; dáng-em-bỗng -chơi-vơi-trong-phong -cảnh-đột-nhiên-sụp-đổ. Mà là; đôi-tay-em-mát rượi-mùa-hè-chưa-mở. Tất cả những điều ấy, anh nhắc lại; Không phải nỗi buồn. Mà là; Cú-châm-cứu-tiên-tri-nhói-buốt-của-tương-lai

Không phải nỗi buồn, đôi-môi-xanh-trong-phong-cảnh-đã-tự-lâu-thắm-đỏ. Anh biết, thời-khắc-đạo-đức-học, thời-khắc-hiện-đương-của chúng ta. Thậm chí, anh biết, ngay lúc chúng ta; Cùng-dắt- tay- nhau-tháo-chạy-khỏi-phong-cảnh-vẫn-đang-trùng-trùng-vây-bủa. Anh biết. Anh nhắc lại; Không phải nỗi buồn. Tất cả chỉ là khoảnh-khắc-xa-hơn-giới-hạn-ngôn-ngữ. Anh biết. Anh nhắc lại;

Không phải nỗi buồn.

Tất-Cả-Chỉ-Là-Khoảnh-Khắc-Xa-Hơn-Giới-Hạn-Ngôn-Ngữ



©Như Huy 2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét