Em: Anh hãy nói cho em biết về sự-thật? Phải chăng sự-thật là điều gì đó nằm sâu trong các thực-thể-tự-thân để rồi bằng các- nỗ-lực-ngôn-ngữ-kiệt-cùng, một ngày, chúng ta sẽ tìm ra nó? Phải chăng sự-thật là nỗi-buồn-sâu sẽ khai mở ngay khi chúng ta quên đi ngôn ngữ để chạm đến tận đáy các hành-vi-vô-vọng đang tuôn ra từ mỗi-mỗi động tác của chúng ta nhằm chống đỡ các-hiện-thực-bất-an đang trùng trùng kéo tới? Phải chăng sự-thật là khi chúng ta bỗng phát hiện ra các nỗi-niềm gì-đó, dù-là-căm-phẫn, dù-là-yêu-thương , đang chậm rãi quấn quanh cơ thể chúng ta như những vòng quấn của con-rắn-thần-thoại-nhiều-đầu, mà cứ mỗi lúc bị chặt đi đầu này lại lập tức mọc ngay ra đầu khác?
Anh: Tất cả những gì em nói đều không phải là sự-thật, bởi nếu đúng là sự-thật, nó phải làm cho tất cả chúng ta:
Câm-Họng
Như Huy 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét