Trước mắt anh, xung quanh anh, dưới chân anh, trong phổi gan anh, có gì? Không phải ngôn ngữ, đó là gì? Không phải thực tại; đừng nói đó là ký ức; sự rỗng hoác-mênh-mông-này; những-gương-mặt-tâm-hồn-thê-lương bên vai anh đó; là gì? Không phải quá khứ; không phải thiên-nhiên-câm-lặng-và-sâu; sẽ cắt nghĩa ra sao? Biết làm sao để giới hạn? Đừng bảo hãy tự giới hạn, bởi tất cả chỉ phụ thuộc vào ngữ pháp; thế còn sự kiệt quệ của chính cấu-trúc đó? Là gì? Không phải hiện tại ư? Những nhân-cách-cô-hồn-kia? Chẳng là gì sao? tất- cả-đều-không-có? Thật sao?
N.H.
Em không thấy Sầu gì á :-D
Trả lờiXóabởi yêu ai mà sầu khổ dịu dàng?
Trả lờiXóa